Chiếc lá vàng rơi trong chiều
buông rất nhẹ
Kỉ niệm theo về làm đau những bước chân
Những trở trăn, nuối tiếc vô
ngần
Tình trong sáng thuở trinh
nguyên thiếu nữ.
Người ra đi, bước chân đời lữ
thứ
Mùa thu về chuyên chở những
nhớ nhung
Suối nguồn yêu thương theo đến
tận cùng
Trong sâu thẳm trái tim mình
...rất khẽ.
Những xốn xang, ngẩn ngơ đẹp
đẽ
Nỗi nhớ tìm về, nỗi nhớ hoá
thành thơ
Ta đứng nơi đây lòng vẫn đợi
chờ
Mùa thu cũ còn nguyên như thể...
Trái tim đau mà chẳng thôi
ngạo nghễ
Dối lừa mình, huyễn dệt những
dấu yêu
Nhặt lá thu rơi trong ráng
trời chiều
Ta xếp lại men tình, ôi! đau xót ./.
Mai - 20/9/ 2011-